Vượt qua một con đường núi quanh co, Tần Khôn đã có thể nhìn thấy Tàng Phong Phủ Thành. Nhìn từ xa, đó là một tòa thành trì tọa lạc trên mặt đất, tường thành dày cộm, cao chót vót, toát ra một luồng khí tức trầm mặc, hùng vĩ, tuyệt không phải là thứ mà một huyện thành bình thường có thể so sánh được.
“Nghe nói Tàng Phong Quân gần đây đang chiêu binh — với thực lực võ giả nhập phẩm của ta, nhất định có thể gia nhập Tàng Phong Quân, vang danh thiên hạ!”
Tần Khôn thấy trên đường núi có một nhóm ba người, trong đó một thanh niên cường tráng đang đầy phấn khích bàn luận với hai người đồng hành, trong mắt tràn ngập vẻ mong đợi và khát khao.
“Đúng vậy, nếu có thể gia nhập Tàng Phong Quân, đó chính là vinh quang cho cả Tiểu Phong Thôn chúng ta!” Hai người lớn tuổi đi cùng đều gật đầu tán thành.




